.post-body {font-family:Arial, Veranda, Tahoma, Times, Times New Roman}
Thursday, February 26, 2015 | By: Viết Thủy Nguyễn

CHUYỆN THƯỜNG NGÀY: Về chuyện đọc sờ ta tút.

Kỳ lạ, mình rất khoái đọc sờ ta tút của một số người. Cứ như một phản xạ tự nhiên vậy, mỗi lần vô fb là lại tìm fb họ để xem hôm nay họ viết chi, để mà còn đọc.

Mà cái chuyện facebook cũng hay, tương tác hoặc vô facebook ai nhiều là y như rằng tần suất sờ ta tút của người đó lại được hiện nhiều trên newfeeds của ta. Thành hóa ra cứ vô fb là y như rằng mình được thấy dòng trạng thái của mấy người mà mình hay vào và lai stt của họ.

Đọc những sờ ta tút của những người đó sướng lắm. Cũng chả hiểu họ cho thứ thuốc mê gì vào từng con chữ hay sao nữa, thành thử cứ đọc sờ ta tút nào của họ là y như rằng mình vỗ tay đôm đốp như trúng số vậy. Kể chuyện đời thường ăn uống may mặc đi lại ngắm trời ngắm hoa thường ngày ấy thế mà giống như đang trò chuyện với mình ý. Nhẹ nhàng, gần gũi mà đầy tinh tế. Từng từ từng từ thân quen, gắn liền với cuộc sống thường ngày mà vẫn hay dùng. Chẳng có ngọc ngà châu bóng hay bóng bẩy văn hoa gì cả. Ấy thế nhưng khi đọc đến từ cuối cùng lại có một sự nhân văn được lồng ghép trong đó.

Mình cũng đang dần chuyển sang học tập họ. Nhẹ nhàng và gần gũi. Nếu đọc những gì mình viết trước đây, sẽ có cảm giác nặng nề và phê phán một cách đầy công kích. Giờ mình đọc lại cũng thấy sợ và giật mình. Công nhận phê phán theo hướng công kích thì chả khác là kẻ thù. Nhưng phê phán một cách nhẹ nhàng thì giống như làm bạn với người ta vậy.

À, hết Tết rồi, nhưng cũng chúc mọi người năm tới sống hài hòa và nhẹ nhàng được với nhau. Kể cả ngoài đời hay trên mạng. Công kích nhau thì lại mất lòng nhau ra. Nhỉ.


0 comments:

Post a Comment