.post-body {font-family:Arial, Veranda, Tahoma, Times, Times New Roman}
Friday, February 27, 2015 | By: Viết Thủy Nguyễn

Chuyện nghề chuyện nghiệp

Hôm qua có trò chuyện với một em cấp 3 trên facebook. Cũng chưa từng quen biết lần nào. Em muốn hỏi mình vài điều về việc chọn ngành học và trường học, rồi nghề nghiệp tương lai. Mình không dám trả lời. Chính xác là mình không đủ khả năng để trả lời câu hỏi đó. Bởi chính bản thân mình giờ cũng chưa thực sự trả lời câu hỏi đó cho chính mình thì sao có thể đi trả lời cho người khác được.

Câu chuyện cuộc đời mỗi người đều tự người đó viết lên. Nó có thể chưa tốt, chưa được hoàn hảo hay gặp những sai lầm vấp ngã không đáng có. Nó có thể là những vết mực đen tối hay những khoảng trắng tinh khôi đi chăng nữa thì nó vẫn là câu chuyện của chính mình. Mỗi câu chuyện viết ra đâu có thể hoàn hảo hết được. Có chương viết dở viết nhạt nhẽo nhưng cũng có chương khiến người đọc phải dâng trào cảm xúc. Cái quan trọng là khi câu chuyện đời mình rơi vào vết mực đen tối thì mình có tin rằng còn có những khoảng trắng tinh khôi đang chờ ta phía trước để viết lên hay không mà thôi.

Câu chuyện học trường nào, ngành nào có thể ở cái độ tuổi 16, 17 chưa đủ khả năng hay chưa dám đưa ra quyết định. Có thể quyết định của bản thân sẽ sai lầm đó nhưng nó sẽ chẳng thể lạc hướng được. Bởi có ai biết đích đến sẽ ở đâu đâu mà biết được mình đang đường đi đúng hay sai. Và biết đâu đó quyết định sai lầm đấy là điều nên đến với ta, để đưa bản thân đến những điều thú vị phía trước,

Ngày mình cấp 2, mình thích làm giáo viên Toán. Rồi khi bước lên cấp 3, mình thích làm một nghiên cứu Dược. Sát kì thi đại học, ba mẹ hướng mình theo con đường vào ngôi trường Ngoại Thương. Và giờ mình lại thích viết lách làm thơ. Có thể biết đâu chỉ ngày mai thôi hoặc năm sau hay năm sau nữa, mình lại thích một thứ gì đó chả phải là viết lách hay làm thơ . Nhặt lá đá ống bơ chẳng hạn. Biết đâu đó. Miễn sao bản thân tìm thấy được niềm vui và thích thú trong đó. Vậy thôi.

0 comments:

Post a Comment