.post-body {font-family:Arial, Veranda, Tahoma, Times, Times New Roman}
Monday, May 26, 2014 | By: Viết Thủy Nguyễn

Thơ thẩn, thẩn thơ với 2 thằng bạn thân.

 ... Chuyện tình mưa...


Có những ngày vẩn vơ qua lối nhỏ
Chỉ thầm mong thấy một bóng hình
Người thương ơi sao cứ mãi vô tình
Để mình tôi độc bước lạnh co ro


Có những ngày ngồi suy nghĩ đắn đo
Nên ngừng lại hay nhắn cho em nữa
Chuyện cỏn con và cuộc tình dang dở
Với kẻ si bỗng chốc hóa khổng lồ

Có những ngày trở về bên con phố
Thấy dáng em trong sương sớm mịt mờ
Anh đuổi theo nhưng tìm hoài chẳng thấy
Giữa dòng người qua, a đứng đó ....thẫn thờ

Anh chẳng biết mình nghĩ gì đi nữa
Cứ hâm lên níu lại sau mỗi giờ tan học
Để thấy em, cô gái mắt tròn châm chọc
Để vô tâm mặc em duyên dáng đạp xe về

Anh chẳng nghĩ mình đã u mê
Đã yêu em giữa muôn vàn người đẹp
Đã nghĩ mình điên khi chọn khe cửa hẹp
Đã quyết tìm em giữa muôn vạn giai nhân
Em là nắng chiếu rọi tâm hồn a
Là gió hiu thổi qua cuộc đời nông nổi
Là tuyết trắng lấp đi con đường lẫm lỗi
Là sương khuya rơi lạnh lối a về
Em từng nói em thích những cơn mưa
Mưa đầu mùa ngọt ngào và mát mẻ
Mưa cũng dịu dàng, nhẹ nhàng tươi trẻ
Dẫu vô tình lấy đi sức khỏe em tôi

Em nào biết em giống những cơn mưa
Lạ mạnh mẽ nhưng lạnh lùng buốt giá
Là ngọt ngào nhưng rửa trôi tất cả
Là nhẹ nhàng tướt ướt hồn tôi

.....

Ngày e đi chuyện tình tôi dang dở
Gió mưa kia chăng kín lối tôi về
Mưa bây giờ đâu còn như ngày ấy
Trong tay người… mưa đã bước đi xa

Rồi
Thu đến mưa bụi hồng khắp phố
Hoàng hôn nhẹ xuống lá nhẹ buông
Thẫn thờ mình tôi ra trốn đó
Ngóng e về mỗi sớm chiều mưa

A không biết mình đã làm gì nữa
Đánh mất em hay cố giữ cho riêng mình
Để mỗi đêm tâm trí cứ đọa đầy
Giằn vặt a mỗi trời đông buốt giá 

Hình bóng đó hiện về mỗi giấc mơ
Lấp đầy trong a khoảng mộng mơ giang dở
Để rồi sớm mai, a lại bỡ ngỡ
Cuộc đời này mình còn gặp lại nhau?

Dặn mình rằng cố nhớ để rồi quên
Quên đi e trôn vùi cùng kí ức
Xóa hết đi những lầm lỡ, yêu thươngVà e ơ
iỞ nơi ấy e liệu còn nhớ
Lời a hứa rằng nắng sẽ yêu mưa...

....
Nhưng
Mưa ngày ấy nay đâu còn nữa
Đã phai tàn trôi theo kí ức
Cầu vồng kia xoá buổi chiều mưa
Để nắng về mon mỏi đợi chờ

Kiếm tìm em giữa trời mưa gió rét
Lạnh buốt người, ướt đẫm đôi vai
Anh gọi hoài sao chẳng thấy ai
Chỉ thấy mình trái tim tê tái.

Con phố vắng một mình anh lê bước
Chợt tự hỏi làm lòng đau nhói
Đôi chân kia giờ sánh nơi nào?
Để nơi này cô đơn lạnh lẽo
Mong ai về trong buổi chiều mưa...

Mưa nhạt nhoà, mưa trùm lối nhỏ
Hạt mưa buồn che khuất hàng mi
Làm lệ sầu vương trên mí mắt
Phải gượng cười đưa tiễn người đi...


0 comments:

Post a Comment